“Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy.” (Lc 15,23-24)
Biển đời ngụp lặn mấy mươi năm
Buồn vui sướng khổ lẫn gian nan
Phiêu bạt chân trời qua khắp xứ
Chẳng khá hơn chi, vẫn cơ hàn.
*
Biệt tích xa nhà vắng bóng cha.
Mặn nồng hơi ấm cũng cách xa
Lời khuyên răn bảo không còn nhớ
Vui bước chân đi mãi xa nhà
*
Phố thị phồn hoa luôn réo gọi.
Chèo mời, níu kéo khách phương xa,
Dứt bỏ tình cha quên nghĩa mẹ
Dìm mình hoan lạc chốn xa hoa.
Ngày đó tỉnh rồi mới nhớ ra.
Quê nhà vẫn còn một người cha.
Đêm ngày thấp thỏm bao trông ngóng
Bóng dáng con yêu kíp về nhà.
*
Hối hận trào dâng tận cõi lòng.
Đứng dậy quay về trí bâng khuâng
Nhìn thấy cha già đang đứng ngóng
Chạy đến ôm cha mắt lệ nhòa.
*
Thổn thức trong lòng miệng thân thưa:
Con đã lỗi phạm đến Trời và đến Cha.
Nên chẳng xứng đáng là con Cha nữa
Hãy xử con như là đứa làm công.
*
Cha chẳng chối từ vẫn hân hoan
Truyền cho đầy tớ lẫn gia nhân
Mở tiệc ăn mừng con đã chết
Nay đã hồi sinh chốn nhân trần
*
Lạy Cha!
Đấng giầu Lòng Thương Xót.
Nửa đời xuân trẻ đã đi hoang.
Nay con hối lỗi và than khóc
Xin Cha tha thứ mọi lỗi lầm.
Amen
09-03-2024