012-TRẢ GIÁ

“Ta không hề biết các ngươi; ​xéo đi cho khuất mắt Ta,

hỡi bọn làm điều gian ác!” (Mt 7,23)

Rồi có ngày cuộc đời phải kết thúc

Phải ra về với đất mẹ mà thôi

Chẳng còn chi bấu víu với cõi đời

Đành rũ bỏ để về nơi định sẵn

*

Về nơi đó là ngày phải tính toán

Phải rành mạch, với ân oán phân minh

Phải xử phân cho thấu lý đạt tình

Để nhận lãnh hậu quả mình đã sống

*

Được nhận lãnh, triều thiên ban sự sống

Trong Nước Trời, với Thiên Chúa trường sinh

Với những người, đã vì Chúa quên mình

Sống bác ái yêu thương người đồng loại

*

Những kẻ dữ suốt cuộc đời làm hại

Khiến nhiều người phải lụn bại nhà tan

Bao gia đình phải ấm ức uất oan

Phải câm lặng vì không còn lối thoát

*

Những ngừơi đó khi cuộc đời chấm dứt

Nhắm mắt rồi chẳng mang được điều chi

Ngoài hành trang tội ác chẳng còn gì

Để trình diện trước ngai tòa thẩm phán

*

Họ run rẩy khi nghe lời Chúa phán:

Hỡi những người làm điều  ác dối gian.

Mãi muôn đời chẳng được đến Thiên đàng

Mà lãnh án đời đời trong hỏa ngục.

*

Ở nơi đó lửa không bao giờ tắt

Đốt muôn đời những kẻ mất tình yêu

Chẳng thời gian chẳng sáng tối trưa chiều

Chỉ hình phạt cho người theo ma quỷ.

Simon – T6-19-09-2025